Cặc bự nhấp vào cái lồn múp quá đã. Không có gì có thể kích hoạt ngòi nổ, khi…Đó là tên của cựu thủ thư trường đại học, người đã chọn tôi làm học giả và dạy tôi mọi điều tôi biết. Một người đàn ông vì tôi luôn có sự tôn trọng và yêu mến lớn lao. – Còn cái này… – anh ấy nói, nắm lấy tay phải của tôi. – Anh ấy là một pint không bao giờ đứng yên, anh ấy không ngừng đá, di chuyển và phản kháng. Tôi nghĩ anh ấy giống tôi hơn, dễ xúc động hơn – anh ấy cười – Bạn định gọi anh ấy là gì? -Kostya. – Tôi trả lời không chút do dự, còn Ngọc nghẹn ngào hét lên. Kostya, là tên của cha anh ấy. Anh ấy chỉ nói với tôi một lần, chắc chắn anh ấy nghĩ tôi không nhớ, nhưng tôi đã nhớ… Ngọc rất yêu quý cha cô ấy, ông ấy mất khi cô ấy còn là một thiếu niên, và tôi biết rằng cô ấy rất hào hứng khi đặt tên cho một trong những đứa trẻ theo tên ông ấy . Đối với tôi, nó không chỉ là một cái tên hay mà còn là một cách tuyệt vời để tỏ lòng tôn kính người đàn ông đã sinh ra Ngọc. Vợ tôi quay lại và hôn tôi rất lâu. Roman và Kostya chắc hẳn đã cảm thấy vui mừng vì tôi cảm thấy họ đang di chuyển trên tay tôi. Bốn người chúng tôi lên xe, sau khi hôn nhau và được dì tôi nhắc nhở tám mươi lăm lần phải thận trọng, rồi chúng tôi nhìn ngôi nhà nhỏ rời xa trong khi Như, ngồi sau tay lái, tăng tốc. Dì Marta của tôi đã rời đi, nhưng đáng ngạc nhiên là chú Simón của tôi vẫn ở lại một lúc nhìn chiếc xe chạy đi, và khi ông gần như khuất bóng, ông giơ tay chào tạm biệt.

Cặc bự nhấp vào cái lồn múp quá đã